Đỉnh Puxailaileng có độ cao 2.700 m là điểm cao nhất của dãy núi Bắc Trường Sơn, tạo thành một ranh giới tự nhiên giữa Việt Nam và Lào.
Puxailaileng là đỉnh núi cao nhất của Nghệ An và cũng là đỉnh núi cao nhất của dãy Bắc Trường Sơn – đường biên giới tự nhiên giữa Việt Nam và Lào, nằm trên dãy Puxai thuộc xã biên giới Na Ngoi, huyện Kỳ Sơn. Theo thông tin từ cổng thông tin điện tử của tỉnh Nghệ An, độ cao của đỉnh Puxailaileng là hơn 2.700 mét so với mực nước biển.
Vào dịp Tết âm lịch, chị Bùi Hương (27 tuổi, đến từ Nghệ An) đã thực hiện chuyến trekking lên đỉnh Puxailaileng. Đoàn của chị đã đến Na Ngoi vào ngày 27/1 và ở lại qua đêm tại nhà của hướng dẫn viên là anh Vi Văn Sơn, người dân của xã này. Trong bức ảnh cho thấy khung cảnh tại xã Na Ngoi.
Đoàn của chị Bùi Hương đã di chuyển từ UBND xã Na Ngoi khoảng 800 mét đến Đồn Biên phòng Na Ngoi để đăng ký leo núi. Thủ tục đăng ký rất đơn giản, chỉ cần xuất trình căn cước công dân để cán bộ đồn biên phòng ghi lại thông tin cá nhân. Sau khi hoàn tất thủ tục, đoàn tiếp tục di chuyển bằng xe máy khoảng 18 km, vượt qua trạm kiểm soát Biên phòng Buộc Mú (thuộc Đồn Biên phòng Na Ngoi) theo đường tuần tra biên giới để đến chân núi.
Tuyến đường tuần tra biên giới dài khoảng 15 km, mặc dù đã được lát bê tông, nhưng địa hình vẫn rất dốc, và nhiều đoạn bị sạt lở. Các đợt mưa lũ đã cuốn trôi đất đá và cành cây, làm cho đường đi trở nên lởm chởm. Để tiếp tục đi, họ phải cẩn thận theo dấu vết xói lở. Sau khi đi được khoảng hơn 10 km, đoạn đường bị sạt lở nghiêm trọng, khiến cho họ phải đi bộ thêm khoảng 5 km để đến chân núi.
Để lên đến đỉnh núi, họ phải đi bộ qua một quãng đường dài khoảng 800 m, mất trung bình một tiếng đồng hồ để leo lên đến đỉnh. Đường đi chủ yếu là xuyên qua rừng, với thảm thực vật phong phú, bao gồm rừng sa mu nguyên sinh, cây pơ mu cổ thụ, rong rêu và dương xỉ.
Chị Hương nhấn mạnh rằng cô ấn tượng với một số loài hoa rực rỡ màu sắc trên đường đi, khiến cho hành trình trekking trở nên thú vị và giảm bớt mệt mỏi. Chị cũng tiếc rằng họ đi hơi sớm, vì nếu đi vào khoảng tháng 3 hoặc 4 sẽ vào mùa hoa đỗ quyên, mang lại khung cảnh rực rỡ hơn.
Khi đi qua rừng, đoàn trekking được chiêm ngưỡng những cảnh đẹp tuyệt vời. Những cành cây bị rêu phủ kín, đan cài vào nhau vươn cao, tạo nên những tán lá rợp bóng mát, chiếu bóng lên đường đi. Khi bước ra khỏi rừng, họ có thể nhìn thấy những dãy núi xa xôi, mây trắng bao phủ, tạo nên khung cảnh tuyệt đẹp, chị Hương chia sẻ.
Dột mốc 422 phân chia biên giới Việt – Lào nằm cách đỉnh khoảng 200 m. Thời gian họ di chuyển từ chân núi đến cột mốc mất khoảng 1,5 tiếng, tính cả nghỉ ngơi.
Anh Sơn chia sẻ rằng đoàn leo núi phải vượt qua quãng đường dốc và đầy gai góc để đến được đỉnh Puxailaileng. Tuy nhiên, công sức bỏ ra xứng đáng với khung cảnh tuyệt đẹp mà họ được chiêm ngưỡng khi đến đích. Từ đỉnh núi, trước mắt là một đại dương mây trắng bao la vô tận, như một tấm màn che kín đỉnh những ngọn núi xung quanh.
Bà con người Mông tại xã Na Ngoi còn gọi đây là “nơi trời thấp, đất cao”, vì địa hình đặc biệt của vùng này. Bên cạnh đó, nơi đây còn nằm gần biên giới Việt – Lào, cho phép du khách có thể ngắm nhìn cảnh núi rừng của đất nước láng giềng Lào từ phía sau.
Chị Hương cho rằng Puxailaileng là một trong những đỉnh núi ở khu vực phía Nam phù hợp cho cả những người mới bắt đầu hay ít thời gian vì có thể leo lên và xuống trong một ngày. Đây cũng là một lựa chọn mới cho những người yêu thích trekking vì đỉnh núi này hiện chưa được nhiều người biết đến, nơi vẫn giữ nguyên vẻ hoang sơ và có thể ngắm nhìn mây trôi qua giống như các đỉnh núi ở miền Bắc.
Anh Sơn khuyên rằng thời điểm tốt nhất để trekking lên đỉnh Puxailaileng là từ tháng 11 đến tháng 4 năm sau, trong mùa khô. Khi mùa mưa đến, trời mưa nhiều và địa hình trên núi dễ xảy ra hiện tượng sạt lở đất, đá, không an toàn cho việc trekking.
Để đảm bảo sức khỏe và thời gian trekking trong ngày, du khách nên đến Na Ngoi từ ngày trước đó để sáng hôm sau (khoảng 7-8 giờ) bắt đầu leo núi. Nếu bạn đi muộn hơn, khu vực này không cho phép trại qua đêm và bạn sẽ phải di chuyển về trong đêm trên quãng đường 10 km, với nhiều đoạn đường bị sạt lở, rất nguy hiểm.
Du khách nên chuẩn bị đầy đủ đồ ăn, nước uống và dụng cụ y tế trước khi bắt đầu trekking. Ngoài ra, họ nên mặc trang phục thể thao và giày hoặc ủng để di chuyển linh hoạt trên địa hình đa dạng của núi.
Để leo lên đỉnh núi Puxailaileng, du khách sẽ phải đi bộ khoảng 6 km. Thời gian leo lên trung bình mất từ 1-2 tiếng, xuống núi thì khoảng hơn 1 tiếng tùy thuộc vào thể lực từng người.
Hiện nay, chính quyền địa phương đã khai thác đỉnh Puxailaileng để phục vụ cho du lịch mạo hiểm với trải nghiệm trekking và khám phá rừng nguyên sinh.